Nói chung hôm rồi tớ vừa có bộ postcard tự sướng rất xanh, và âm thầm hãnh diện vì điều đó. Có nhiều lý do cho việc này, cái lớn nhất tớ nghĩ là mức độ đầu tư cho một dự án.
Từ hồi xửa xưa tập tành học thiết kế, tớ biết được trên đời này có cái gọi là psd mockup, nếu làm nhanh thì chỉ cần khoảng 4-5 cú click, 1 cái drag&drop là thiết kế 2d auto biến thành 3d. Một cái nhãn chai sẽ biến thành cái chai có dán nhãn trên tay người, một artwork in áo sẽ lên thẳng áo luôn, do một trai hoặc gái vếu to mặc, nhìn đẹp vl. Và tiện nữa, làm xong ốp vào mất 15s là có hình demo cho khách hàng dễ hình dung. Lúc đó thấy psd mockup là miếng bánh oreo chấm sữa ngon lành.
Oreo ngon ngọt chứ ăn liền một lúc 5 6 cái là miệng toàn bột, ngán ngấy lên. Mockup cũng vậy, theo tớ thì nó chỉ nên dùng cho mấy trường hợp tàu nhanh để gửi cho khách hàng xem thôi. Nếu để đem khoe thì nên dùng hình thật, vì nếu thiết kế đề tạo ra sản phầm thì mình cho coi hình sản phầm thật vẫn xịn hơn là hàng CGI chứ hề. Mockup thì có nhiều, mấy cái free download là đi đâu cũng gặp nhìn phát ngán, hình mình chụp là chỉ mình mình có; thấy ở đâu đó khác là có thằng ăn cắp, chắc luôn!
. . .
Trên behance có nhiều vô kể các project mà họ tự làm sản phẩm mẫu và chụp, coi mê ly. Nhiều bộ họ chụp đẹp ngỡ ngàng, tới độ tớ nhìn hoài không biết đó là set-up chụp hay là vẽ 3d, chỉ cho đến cuối bài họ up vài tấm ảnh quá trình setup. Họ là những studio lớn, team vài chục người, concept to bự, sản phầm của họ là cho những nhãn hàng lớn. Tớ ghiền, hâm mộ họ vl
Vậy cho nên những job thiết kế có thành phẩm tớ hay gạ gạ xin về một vài mẫu, dĩ nhiên để chụp khoe đầu tiên, sau đó mới xài nếu nó xài được.
Nói về chụp đồ sản phẩm thiết kế, yêu nhất khoản này luôn, nó có một điểm mà psd mockup không bao giờ có được, đó là chi tiết. Phần mép gấp ở cạnh của một cái hộp giấy, dấu cắt ở viền của cái cad visit, phần mép chồng giấy ở miệng của cái ly giấy, vân vân; đồ mockup quá hoàn hảo để có được những chi tiết nhỏ mà tinh tế đó. Ngoài ra ở các món đồ in trên giấy, mình tìm đâu được đúng cái mockup có cái texture giấy giống như mình in, rồi còn các chi tiết của mực in, trame, xơ giấy, vân vân vân vân.
Yay, hình chụp ăn đứt!
Chụp hình thì ngon rồi, nhưng mà đào đâu ra được cái studio bự set full đèn đụng chuyện cái là để đồ vô chụp chớ. Nhà tớ chỉ có một góc hiên 5m vuông được hắt sáng bởi cái tường trắng nhà bên xây hồi năm rồi, vô tình thành nguồn sáng phủ một bên cool ngầu, ánh sáng dịu, bóng đổ mềm, còn gì bằng nữa . Chỉ cần dán mấy tờ A4 thành cái nền tròn góc là chụp, chụp xong tháo giấy ra làm giấy phác thảo luôn, nhanh gọn lẹ portable.
(đồ hàng Tractor Coffee, chụp phim luôn đó ghê hông)
Ở bên trên là tớ kể ưu điểm, còn nhược điểm là hậu kì. Nhược điểm lớn nhất là đa phần tớ chỉ chụp được phông trắng, rồi sau bỏ vô photoshop cắt ra, để nền khác lên hay sắp xếp bay bổng gì đó. Nhược thứ 2 là chỗ quá nhỏ đề có thể xài lens tele, tớ buộc phải dùng tiêu cự ngắn nên phần background sắp xếp không phủ hết khung hình. Lại phải hậu kì, cơi nới cho đủ. Nhược 3, ánh sáng luôn luôn cố định từ phải qua, tất nhiên rồi. Mặc dù hướng sáng này phổ thông và cho hiệu quả cao trong phần lớn các trường hợp, nhưng mà chục tấm cùng một bên sáng buồn lắm than ôi..
Nhưng may quá mình là thiết kế, mình có vừa đủ skill để mấy cái trên không làm khó được mình :))
Đa phần các dịp bày đồ chụp của tớ là để lấy hình sản phầm đưa vô thiết kế, là có cắt có ghép, có pha trộn mix miếc blend bliếc với nhiều cái khác, không phải chụp ảnh sản phẩm (à thật ra cũng có đó mà ít). Thế nên nhiêu đây đồ là đủ với tớ, dìa diaa.
. . .
À quên, có một cái ngon lành của chụp hình nữa mà ở trên quên kể, đó là bề mặt chất liệu. Cái đó ngầu lắm nha, bề mặt nhám nhám ăn sáng một kiểu, bề mặt bóng gương hắt sáng một kiểu, mấy ông vẽ 3d áp chất liệu set ánh sáng rồi render bỏ mẹ ra mà chưa chắc đẹp, 2d ăn gian khó hơn nhiều. Lâu lâu trong vài hạng mục thiết kế tớ làm cũng có một vài món sang chảnh màu mè, cụ tỉ như một cái danh thiếp ép kim, cái thư mời dập nổi, một cái huy hiệu cài áo kim loại bóng loáng, vân vân. Những món đó người ta cũng có làm mockup, nhưng không thật, nhìn lúc nào cũng giả giả, bị vì nhìn mockup nó hoàn hảo quá đi, mà gia công thật thì không thể nào đẹp được như vậy.
Tớ nhớ hồi xửa xưa đọc doremon có tập mà cậu nobita làm mô mình siêu nhân cạch với xeko. Cái thằng hậu đậu sơn lem tầy quầy mà bỏ vô background đổ nát vô tình lại ra mẫu battle-damaged, hợp lý và đẹp vl, còn thanh niên xeko khéo tay sơn đẹp vãi nồi mà thành ra bị giả, ảnh cay lắm. Đó đó vụ mockup lung linh cũng sêm sêm na ná vậy, bởi tớ ưng chụp đồ thiệt hơn.
Nè, ví dụ nho nhỏ, đây là một trong mấy tấm postcard Pocari hôm bữa bày chụp mà tớ khoái nhất. Phần nền xanh có texture không đều từ độ thấm mực của giấy, còn có thêm độ hắt bóng của nguồn sáng nữa, đẹp vl:
Còn đây là mớ huy hiệu kim loại sáng loáng, chụp hình thôi chưa đủ ngầu, còn phải quay clip nữa:
. . .
Sơ sơ là như vậy, làm làm mà có sản phẩm tự chụp bỏ vô cũng vui, làm xong có sản phẩm của mình đem về chụp còn vui nữa!
Mình cũng có máy cũng biết chụp, tự chế background thêm mấy trick ăn gian setup này nọ học từ trên mạng; nhiêu đó gộp lại là vừa đủ xài. Đương nhiên đồ ăn gian của tớ không được bằng đồ xịn của studio người ta chụp, nhưng quanh đi quẩn lại nhìn tới nhìn lui tớ vẫn tự tin mình chụp ổn, ổn hơn mấy ông xài mockup đi chứ, đồ người ta cất công làm mẫu xin mẫu về chụp cơ mà hahahaha
Đầu năm xiaolin bốc phét xíu chơi mong mọi người đừng chửi (thật ra tớ viết dang dở từ năm ngoái lận), chúc mọi người năm mới ngầu lòi!!!