Một năm trời làm lụng nhiều khi rã rời như cái máy nên cuối năm tớ bèn đổ bệnh cho vui, tự ban cho mình 2 ngày nằm nghỉ. Nói nghỉ chứ mỗi chiều tỉnh tỉnh tớ vẫn phải kê laptop lên làm, đến đêm nằm phê phê mà không ngủ được, nằm nghỉ đủ thứ chuyện trên đời. Cái tự nhiên nhớ lúc nhỏ, mỗi lần bệnh là được ông già chở khi khám phòng khám bác sĩ Lộc.
Phòng khám bác Lộc khám cho trẻ em, nằm ở đường Hậu giang chiều đi lên q5 khúc vừa xuống cầu hậu giang kè kè tấp vô là thấy. Thời tớ đi khám là chắc cũng xa xôi 20 năm trước rồi, và cũng lâu thật lâu không thấy phòng khám đó nữa. Nhưng chắc ai con nít cùng thời ở gần khu Nguyễn Văn Luông với chợ Cây gõ chắc cũng từng được qua khám bác Lộc, vì hồi đó bác sĩ tư ngoài giờ không quá nhiều. Giờ chẳng biết bác về đâu khám hay bác đã nghỉ hưu luôn rồi.
Đáng lẽ mà có tấm hình phim chụp để dông dài kể lể trong album AE1 thì tốt, nhưng tớ không có cỗ máy thời gian nên thôi đành dùng tạm trí nhớ vậy.