Nói half frame full cơ ra vẻ ngầu lòi vậy thôi chứ với những người chụp máy phim nhiều năm chắc ai cũng biết, đem ba chuyện này ra hãnh diện với người ta chắc bị cười ngược lại cho thúi mặt mũi. Nhưng với thằng mới ham hố tập toẹ như tớ thì nó mới, ngầu, và hardcore hơn hẳn so với chụp máy SLR bán cơ hoặc full cơ. Thiệt, nói kiểu như vậy vì độ khó khi chụp nhiều hơn và khả năng chụp hư hình cao hơn, giống như chơi game mình bật chế độ hard mode lên vậy.
Nghĩ lại thấy đúng, không phải tự nhiên mà người ta đẻ ra mấy bài viết chia sẻ kinh nghiệm khi mới chụp phim, rồi cẩn thận liệt kê ra một danh sách dài các loại máy nên dùng cho mấy chú mới tập toẹ. Thiệt tớ cũng cảm ơn mấy bài viết đó rất nhiều, nhiều trò nhiều mánh khoé hay ho tớ học được trên đó. Và con máy Canon AE1 tớ ấp ôm cũng nằm trong câu lạc bộ máy ngon cho người mới, vì nó dễ chụp. Đợt này tớ rửng mỡ quá không có gì làm, muốn thử cảm giác mạnh hơn muốn ngầu và đẹp trai hơn. Thế là mua con máy mới chụp cho dữ, Olympus Pen S :))
Half frame full cơ là kể còn thiếu, còn một cái khó khăn của máy này nữa là zone focus, ghi 2 cái đầu vì nó 2 vế, 2 từ đăng đối đọc lên nghe hay hay. Mà kể ra thì 3 cái đó có 1 cái lợi và 2 cái khó thôi.
Half frame là một khung hình phim 35mm chụp được 2 tấm, 1 tấm vậy bự bằng nửa tấm bự nên kêu là half frame, và tất nhiên khung ngắm với hình chụp ra sẽ theo chiều dọc chứ không phải nằm ngang nữa. Thêm cái nữa là khung hình chia đôi nên tiêu cự quy đổi trên lens sẽ nhân đôi, trên cái máy này tiêu cự là 3cm, tính ra thì nó sẽ tương đương góc chụp 60mm trên khổ phim 35. Thiệt giả bộ tính tính vầy cho người ta đọc vô biết mình nguy hiểm thôi chứ tớ cũng không quan trọng lắm tiêu cự. Chỉ ưng vụ nhét cuộn phim 36 vô chụp được 72 tấm thôi, mấy ông scan phim giờ trả hình bự lắm, không có lo hình nhỏ không khoe được háhaha
Rồi full cơ thì sao zone focus thì sao. 2 cái này mới là trải nghiệm chính tớ muốn thử khi muốn đú theo cái máy nhỏ xinh này. Máy phim full cơ thì không gắn pin, không có hỗ trợ đo sáng điện tử, tự canh tự bù trừ sáng bằng mắt và bằng não. Zone focus thì nghĩa là không có bất kì hệ thống hỗ trợ lấy nét nào ngoài cái thước khoảng cách trên lens. Ngoài ra, do máy nhỏ gọn nên cũng không có thước đo vùng DoF luôn, nói chung là cái gì cũng k có :>
Có thì dễ xài, không có lại là chuyện khác vui hơn. Thiệt trước nay tớ chụp từ máy số qua máy phim, máy số cũng bày đặt gạt MF trên lens chụp chơi, cũng bày đặt vặn lens ngắm ngắm các kiểu nhưng vẫn chờ tiếng tít tít báo nét rồi mới bấm chụp. Máy phim AE1 thì có hỗ trợ lấy nét đường cắt và hoa dâu gì đó cũng ngầu k thua gì ai. Bữa trước xài ké máy rangefinder của bạn cũng có hỗ trợ điểm vàng lấy nét, gì cũng tiện hết. Giờ đụng vô mấy cái này phải tự canh lấy, canh kĩ thì trúng nét hời hợt thì chụp out, chuyện hiển nhiên luôn. Ở khoảng closeup từ 1m đổ lại là dễ trật nét nhất, khoảng cách càng gần thì vùng DoF càng mỏng, canh lệch chút xíu là out.
Cũng cái khó ló cái khôn, đâu phải chụp hình cái là lấy cây thước ra đo bao nhiêu tấc để lấy nét được. Nên tớ dùng cơ thể đo luôn :)) khoảng cách lấy nét gần nhất của lens là 60cm, cũng vừa đúng bằng chiều dài cánh tay tớ, úp cái máy lên ngắm giơ tay ra cái là xác định được vùng cực cận, cộng dần lên từng khoảng với đơn vị là 1 bàn tay = 15cm, rồi ước lượng tầm 2 cánh tay là 1.2m, bù trừ tới lui các kiểu thì sẽ ra được con số khoảng cách gần đúng. Các khoảng cách từ 1.5 đến 3m tớ dùng bước chân, 3m trở đi thì vùng DoF đã khá dày nên có thể ước lượng bằng mắt. Tớ chơi chiêu này và hốt được độ chính xác đến khoảng 80%, khá ngon!!
Còn đo sáng hả, google chỉ xài sunny 16, đại khái là trời nắng đẹp dịu dàng thì khẩu f/16, tốc chụp bằng nghịch đảo của iso, siêu tiện lợi và dễ nhớ. Ở các điều kiện môi trường khác thì bù từng stop vô khẩu hoặc tốc. Ban ngày có nắng có mây thay đổi thì còn lăn tăn, về đêm tiện lắm, cứ f/2.8 – 1/8 hay 1/15 mà chụp với iso 200.
Đó, kể chơi mấy điều phải lăn tăn khi cầm con máy này chụp, và gôm thêm một ề lăn tăn khác tớ đã kể ở post chụp phim hôm trước. Cộng hết lại sẽ ra một mức độ chơi khác khó nhằn hơn, gần sát hơn với cái tớ hình dung ngày trước khi mắt tròn mắt dẹt nhìn người ta chụp phim.
Và về con máy Pen S trên đây, thiệt sự tớ không nghĩ mình sẽ gắn bó với nó lâu. Chí ít là ban đầu, về sau chụp nhiều thấy ưng thì giữ lại, đơn giản vì có nhiều máy chụp hình quá thì lúc ngẩn ngơ lại chẳng biết cầm thằng nào theo, khổ tâm lắm. Nên lúc quyết định mua Pen S về chụp thử, tớ định bụng là sẽ cầm máy này chụp xàm nhiều hơn. Mới tập đo sáng cơm, không đảm bảo là hình sẽ đủ sáng đẹp đẽ, focus cánh tay bước chân cũng chưa chắc trúng nữa; tớ quyết định cuộn đầu tiên chụp máy này sẽ chuyển toàn bộ hình thành trắng đen và +20 contrast cho tất cả.
Thiệt sự, đó là cách chữa cháy xịn cho mấy tấm hình lỡ chụp hư mà tiếc không nỡ bỏ vì trong tấm hình có gì đó mình ưng. Một vài trường hợp cứu xong nhìn nghệ gừng, thậm chí đẹp hơn khi chụp nét.
Bên trong cái máy AE1 tớ vẫn còn hơn 10 tấm chưa chụp, cuộn đó từ tháng 5, mấy tấm đầu còn ở trên Ba Vì, bây giờ là tháng 8 và tớ ngâm dấm nó hơn 3 tháng trời. Máy Pen S này mới, háo hức đo sáng cơm háo hức focus háo hức chụp, 4 ngày sau là có hình. LLAB làm ăn thiệt lẹ, 6h30 tối gửi phim mà 9h30 đã có mail về hình. Thiệt lúc mở folder hình share tớ bồi hồi rạo rực, hơn hẳn cuộn đầu tiên nhận được hồi chụp máy của chịpa Mây.
Bất ngờ vãi lìn luôn anh chị em ạ! Máy bị hở sáng nặng. Nãy giờ viết quên kể, máy này tớ mua online, mua của 1 shop bán cũng lâu ở HN ship vô. Họ nói máy hình thức tầm thường hoạt động ổn định, nhận hàng mở ra thấy banh chành. Họ nói máy bị mất miếng nhựa ở bánh xe lên phim, mở ra đúng vậy thiệt, mà còn thêm vài cái kì cục nữa. Chỗ thiếu đó lộ ra 2 con ốc vít trét keo be bét, trên kính của đồng hồ shot count có vệt keo 502 bị loang, có luôn dấu vân tay của ông thợ nào hậu đậu. Mở back máy ra thấy trục cuốn phim lẽ ra nó màu đen thì nay nó lại là một cái lõi xám, nhìn như cắt bằng ống nhựa PVC; rãnh cài phim là một vệt cắt thô. Nói tóm lại, nhìn một phát biết ngay là máy mông má um sùm, nhưng cũng không có gì để lạ, những món đồ 6 7 chục năm tuổi đến bây giờ còn nguyên si khó lắm, miễn nó chụp ổn là tớ bao dung :))
Nhưng máy này không có ổn. 95% hình ra đều có cùng một vệt hở sáng, tấm nặng tấm nhẹ và tớ khá chắc là nó ở ngay dưới vị trí miếng nhựa bị thiếu, vì cái lỗ hổng đó khá to và cường độ lọt sáng trên hình rất lớn. Có vẻ hợp tình hợp lý rồi. Máy này không hề ổn.
Quay trở lại phút giây mở folder hình, sau 5 phút hết hồn vì hình lọt sáng gần hết là 15 phút vui. Trừ chuyện lọt sáng ra thì chức năng đo sáng cơm và lấy nét cánh tay của tớ xài tương đối tốt. Tương đối tốt ở đây nghĩa là hình không bị tối thui hoặc cháy khét, và nhìn được có cái gì trong hình. Vẫn có nhiều tấm tớ chụp hư vì sảng, vì mải đo đạc lấy nét nên quên vặn khẩu, hoặc lo tính khẩu tốc, set xong thì quên chỉnh khoảng lấy nét mặc dù có đo đạc đàng hoàng.
Có thể đổ thừa là chưa quen máy, bối rối nên quên chứ kĩ thì sẽ không bị thế :)) Nhưng chụp hư vẫn là chụp hư, cũng hên là máy half frame chụp được nhiều chứ không tiếc tiền chết. Cỡ một nửa số tấm tớ chụp ở khẩu lớn nhất f/2.8, một số tấm chụp dạng shallow DoF có chủ thể dày thì trúng nét dễ rồi. Một số tấm tớ chơi mạnh tay chụp dạng fatlay, mọi thứ nằm trên một mặt phẳng, lệch đi 2 3 phân là trật, và tớ trật thiệt. Đó, một bài học nữa hiện ra, lúc đó có thể đổi 1 stop tốc lấy 1 stop khẩu để DoF dày dễ trúng nét hơn nhưng tớ đã không. Hư tấm đó!
Đây, tấm này rất hardcore nhé, f/2.8 và ăn focus 2 tầng lá :>
Nhưng mà trong cái rủi có cái bớt xui hơn chút xíu. Sự cố hở sáng làm thọt hơn nửa cuộn phim nhìn không ra cái gì, một nửa của một nửa còn lại được add thêm một filter hay ho. Cái máy này ngộ lắm, bình thường hở sáng lọt sáng là hình bị cháy mảng màu cam rực hoặc đỏ rực, còn ở đây nó cho nhiều tấm bị cháy mảng vàng xanh, màu xanh đó tệp với màu ám xanh của phim fuji nhìn hay hay. Cũng bởi vì vậy mà tớ tiếc của dẹp luôn vụ chuyển trắng đen tăng contrast.
Ừa vậy đó, cuộn phim chụp với máy half frame full cơ hư bấy bá tè le mà nhìn chung cũng vui. Tớ cũng muốn tìm cách dán lại cái lỗ hổng trên máy và chụp thêm cuộn nữa để thử coi mình cải thiện được tới đâu, nhưng mà máy tớ gửi trả lại cho shop rồi. Việc tự sửa sang cái máy cho ngon rồi chụp thiệt ngầu cũng là một trải nghiệm làm tăng vẻ đẹp trai của bản thân. Nhưng mà so đi so lại thì bỗng nhiên mình bỏ tiền ra mua một cái máy về, tự sửa sang, tốn thêm 2 3 cuộn phim chụp test mà nó vẫn chưa chắc sẽ ổn, thấy không đáng. Phải chi là cái đó bán với giá của máy hư máy lỗi thì lòng tớ sẽ vui, và nếu sửa thành công thì tớ sẽ đẹp trai lên bội phần.
Nhưng mà trả rồi! Trải nghiệm không có lâu nhưng đủ nhiều để vui, và đủ chuyện để kể trong đây. Nhiều bạn không chụp hình kéo xuống thấy dài chắc đọc tới chỗ nửa khung hình với cánh tay 60cm không hiểu lắm thuận tay lướt qua luôn rồi haha.
Nhìn chung lại, Olympus Pen S là máy ngon và đẹp, hợp với nhu cầu của tớ nữa. Olympus sản xuất nhiều máy half frame, Pen EES, Pen EED blablabla, một số máy có hỗ trợ đo sáng, một vài máy body bự hơn, cũng một vài máy chẳng hiểu sao người ta thiết kế cái tên model nhìn xấu đau đớn. Kết lại là Pen S tớ ưng nhất, nhỏ gọn, mặt tiền đẹp, ngoài chụp hình thì bản thân nó cũng có thể làm đồ để chụp ngon lành.
Ví dụ mà mốt thấy ai bán Pen S ở HCM chắc tớ ghé qua mua chụp tiếp. Không mua online nữa, xem trực tiếp mới chắc ăn, tớ cũng thấy ưng ưng cậu này rồi. Máy chụp được gấp đôi hình, nhỏ gọn bỏ vừa túi quần khỏi phải túi xách lôi thôi, đi đâu cứ nhét túi, một bên điện thoại một bên máy hình chụp xàm là nhất!
Ảnh chụp từ Canon AE1, 1/60 f/2.8 – đo sáng cơm theo sunny 16 nhé :))
Cảm ơn mọi người đã đọc bài!!!