Viết

Most of my blog entries are written in Vietnamese.
Im sorry for this inconvenience, you know i'm lazy...

Category Archives: Cà phê trà đá

zoi ộp viết
zoi ộp viết

Tui có những câu chuyện để kể, suy nghĩ để sẻ chia; về chuyện làm nghề hay về những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Tui viết dài, mời bạn đọc!

Góc kỉ niệm

21-02-2023

Như hình, góc kỉ niệm bao gồm những đồ kỉ niệm. Đồ kỉ niệm là những thứ rất ngộ, là những món đồ mà nhiều khi mình không dùng tới nhưng nó vẫn cứ phải nằm ở đó, thiếu đi là không được.

Trước khi sửa sang lại cái nhà, tớ có thoáng qua trong đầu một âm mưu sẽ dựng lại một gian phòng bằng gỗ lợp tôn ở trên sân thượng. Sẽ xài lại những món đồ cũ từ chính căn nhà cũ, mái tôn sàn gỗ và những món đồ có tuổi đời hơn 10 năm. Tớ muốn giữ lại một phần nào đó của căn nhà tuổi thơ mình từng lăn lê mọi ngóc ngách, muốn nghe tiếng mưa trên mái tôn lộp độp, muốn đón cơn gió mát lai rai trong những trưa hè hầm hập oi...

Bộ đội già

18-12-2023

Nói về bộ đội, tớ chưa từng trong quân ngũ nên làm gì có tí văn nào để kể đâu. Nhưng nói về bộ đội già, tớ có một ít.

“Một ít” là bởi vì, khi tớ biết bộ đội là gì thì ông già tớ không còn là bộ đội nữa. Cái gia đình nuôi nấng tớ toàn bộ những ngày thơ cũng không hề có tí nào gọi là kỉ cương nhà lính, mọi sự khó khăn kỉ luật đến từ vợ bộ đội. Ông bộ đội ngày đó tớ biết chỉ là một ông đảng viên hưu trí kiệm lời, ưa nhậu và lâu lâu cho con tiền mua bia còn dư để ăn vặt...

Con bộ đội

10-02-2023

Tớ thường hay đùa với một vài người về cái sự gọi là tháo vát của mình, con bộ đội mà. Câu đùa nửa đùa nửa thật và có màu gì đó tự châm biếm chế giễu. Nhưng quả thật tớ là con bộ đội.

Ông già tớ đi lính, và chi tiết hơn, ông già tớ là nông dân bắc kì đi lính. Hai ông bà là một điển hình của gia đình thời chiến năm xưa, chồng đi lính vợ ở nhà tăng gia sản xuất...

Phòng khám bác Lộc

06-02-2021

Một năm trời làm lụng nhiều khi rã rời như cái máy nên cuối năm tớ bèn đổ bệnh cho vui, tự ban cho mình 2 ngày nằm nghỉ. Nói nghỉ chứ mỗi chiều tỉnh tỉnh tớ vẫn phải kê laptop lên làm, đến đêm nằm phê phê mà không ngủ được, nằm nghỉ đủ thứ chuyện trên đời. Cái tự nhiên nhớ lúc nhỏ, mỗi lần bệnh là được ông già chở khi khám phòng khám bác sĩ Lộc.

Phòng khám bác Lộc khám cho trẻ em, nằm ở đường Hậu giang chiều đi lên q5 khúc vừa xuống cầu hậu giang kè kè tấp vô là thấy. Thời tớ đi khám là chắc cũng xa xôi 20 năm trước rồi, và cũng lâu thật lâu không thấy phòng khám đó nữa...

10 năm

06-12-2020

Cuộc đời này có được mấy lần 10 năm

Ohh yess vâng vâng, tiếp theo series 10 năm bữa trước là con nhỏ bạn thì bữa nay là bạn cub già. Bạn cub già khá chắc kèo là nhiều tuổi hơn tớ, và đã theo tớ chẵn chục năm tuổi đời, lê lết bên nhau qua biết bao là nắng mưa khói bụi ngập ngụa tắt máy ngủm bugi bể bánh chết cục lửa gãy lò xo cần đạp nổ máy hư giò gà nứt gắp sau… nói chung là rất nhiều thứ mà tớ không tài nào nhớ đủ mà kể lại...

550D

22-11-2020

Đợt vừa rồi tớ vừa làm một tour kỉ niệm 10 năm với chiếc cub, tour kỉ niệm hoành tráng đầy ấp ủ và ước ao đã bao lâu rồi mà chưa làm được. Đó là xách xe cub chạy đi Cần Giờ hahaha, cuộc đời này có được mấy lần 10 năm :> Đi cũng có chụp lại tấm hình phim, chờ ngày hết cuộn tráng phim để có hình up khoe thì lâu quá, lớ ngớ lại sắp hết năm rồi. Và năm sau lại là một kỉ niệm 10 năm khác, với cậu máy hình 550d.

Sẵn dông dài tớ kể lê thê luôn từ đầu, từ đợt 2010 vừa lên đại học, có xe máy (vâng là xe cub đấy ạ :)) được bung lụa đi chơi được tiếp xúc với những thành phần có máy-cơ, được thấy những tấm hình xoá phông mù mịt khoái quá chừng. Gọi là ‘máy-cơ’ vì lúc đó ngu học có biết gì đâu...

Lông bông ngày dịch

29-04-2020

Từ sau tết, khi mọi người trở lại đi làm, tớ cũng trở về với kế hoạch đạp xe của mình, ráng cố gắng duy trì một tuần ba buổi chạy. Tớ tha theo máy phim, bụng bảo dạ kêu thấy cái gì hay ho thì chụp, mà không có gì hay cũng nên chụp đi, vì phim trong máy để lâu quá xa rồi, đợt này là máy Olympus 35DC, không phải AE1 như mọi khi. Máy olympus này nhỏ hơn, tớ chỉ việc móc lên ghi đông xe.

Vậy nên bài này chủ yếu sẽ là hình. Hình phố phường, hình con kênh, hình những chỗ tớ dừng xe đá chống, quanh quẩn cung đường đại lộ đông tây.

Xóm ven sông

04-03-2020

Xóm ven sông đây là một dãy những căn nhà vách mái tôn liền kề, xây sát mép và chìa ra con kênh. Tớ kêu xóm ven sông là sai bét, vì sông nó rộng hơn kênh nhiều lắm, nhưng mà nghe thích lỗ tai, như kiểu đăng đối lại với phố bên đồi.

Dọc cái kênh lò gốm theo chiều đại lộ đông tây chỉ có mỗi đoạn này là dễ thương vậy, một dải nhà tôn lụp xụp, còn lại đều đã là bờ kè đá với lan can sắt cứng ngắc khô queo. Dải nhà có mùi quá khứ. Dải nhà gợi nhớ một đoạn tuổi thơ của tớ, có nhiều năm quần cộc áo siêu nhân đi chơi lò dò trong mấy con hẻm giữa trưa một giờ có nắng chiếu thành từng dải vuông dích dắc qua nhiều lớp mái tôn xếp lợp lên nhau...

Xe đạp

09-02-2020

Xe đạp tớ mua lại của Khang, và đó lại là một câu chuyện dài. Hồi đi học cấp 3 tớ cũng có xe đạp, chiếc martin @ xám bạc, về sau chiếc đó bị mất. Xong rồi từ đời nảo đời nao Khang kia mua chiếc martin 2 sườn đen mờ, chạy cũng được thời gian xong bỏ xó, tớ qua nhà thấy nằm xó tội quá bèn gạ mua. Nhưng mà hắn không chịu bán, kết cục là bị xì ke hốt mất, ngu người. Xong lại một thời gian nữa, Khang kia lại mua chiếc khác chạy, lần này mua xe hơi hơi thể thao với bộ líp sau 7 nấc chạy cũng lâu phết, có hôm thấy đạp lóc cóc lên tận công ty. Xong rồi hắn lấy vợ, chuyển qua đạp mái đếch đạp xe nữa, cái xe đợt này lại bỏ xó, mà tệ hơn nữa là bỏ nhà họ hàng chứ không phải nhà mình. Gạ mua xe xong lại gặp khó khăn chuyện lấy xe, mấy lần.

Tớ cũng khôn lỏi đó chứ, đám cưới xong ít lâu là tớ gạ ngay, tớ biết nhà bển không có chỗ để xe mà và thanh niên mập địt kia chắc không chở nổi thêm một vợ đâu, nên gạ phát được luôn, nửa giá.

Đi dưới ánh trăng

09-06-2019

Hôm bữa mượn bạn được cuốn Mắt Biếc đọc, vì nó sắp ra phim mà tớ thì còn chưa được đọc truyện. Giờ thì đọc rồi, nhớ trong đó chú Ánh có kể đoạn thằng Ngạn đi tắm với ba ở giếng làng, gặp Hà Lan cũng tắm và nó rắp tâm dòm trộm. Đoạn đó kể hay vãi, thằng nhỏ ngây ngô nhìn nhỏ bạn lấp lánh dưới ánh trăng, bồng bềnh như bay; xong kết luận luôn là ban ngày con gái chạy nhảy, tới đêm tụi nó bay. Đoạn đó kể thấy tâm tư đúng thiệt trẻ con lắm lắm, mà hình ảnh đó đẹp thiệt đẹp.

Tớ cũng là fan chú Ánh, nhiều người nói chú Ánh là nhà văn của tuổi thơ, tớ đồng tình. Đọc mấy truyện rồi, luôn có 2 mạch diễn biến thời nhỏ xíu và lúc lớn lên. Mà hay lắm, tớ đọc truyện của chú toàn chữ nhưng trong đầu là hình. Truyện chú viết nhiều vào những năm 90, tớ cũng 9x đời đầu nên vô tình những ngày tớ quần đùi rách đít cũng không xa lời văn của chú là mấy. Cho nên văn của chú tớ mường tượng được, gọi là gần gũi và dung dị luôn. Tuổi này tớ cũng ngấp nghé già mà cũng chơi vơi trẻ, bắt đầu biết loay hoay nhìn tới và nhìn lui, trúng ngay văn chú Ánh dạt dào, xong tuổi thơ trở lại, phê lắm.