Tớ lại vừa nhớ ra, trường hợp như vậy hội agency gặp nhiều nhất là đổi brief. Làm thiết kế, làm trong agency kiểu gì cũng phải kinh qua nỗi đau này. Đổi brief có ở bất kì đâu, bất kì lúc nào và bất kì lý do gì; có lúc nghiệt ngã gần sát deadline vẫn đổi, và kết quả luôn là 3 chữ cái s m l đi cùng với nhiều trạng thái cảm xúc buồn giận khác nhau.

Thường với tớ, các sản phẩm sau khi bị reject chỉ còn nước lui về sau, ngậm ngùi nằm khuất lấp đâu đó trong 1 folder trong ổ cứng, chờ một ngày rảnh rang lôi ra dọn thì xoá đi. Nhưng có những dự án tớ dành nhiều thời gian và tâm sức, cực kì ưng bụng mà đến cuối cùng không được dùng thì buồn lắm. Bỏ đi thì phí nên có nhiều hôm rảnh tớ cũng lôi ra, làm lại cho đàng hoàng chỉn chu, trong lòng nghĩ một ngày nào đó sẽ đóng cho nó một cái mác sang chảnh là concept rồi đem khoe với mọi người :))

Cũng đợt mới rồi tớ bị đổi brief. Đó là một artwork dài đến 30m, in decal lưới và dán lên vách kính, nội dung mô tả đầy đủ và khép kín môt quy trình giao nhận hàng. Tớ đã dành thời gian mò mẫm trong các nguồn tài liệu có thể tìm, đủ để minh hoạ lại một cách cô đọng và tổng quát nhất toàn bộ quy trình. Tớ đã tỉ mẩn vẽ lại từng món đồ nhỏ nhỏ, chọn style vẽ lằng nhằng mất thời gian nhưng hoành tráng nhất là isometric. Tớ đã mơ mộng về 1 vách kính vàng chóe lồng lộn đẹp hết hồn.

Tớ đã bị tuột mút khi artwork đã lên layout đâu vào đó, mọi thứ chỉn chu chỉ cần bỏ file vô máy in nữa là xong. Nhưng khách hàng vẫn có suy nghĩ và lý do riêng của họ, cuộc sống mà. Nghe sâu sắc quá he, những gì họ bỏ nhưng mình thì không bỏ, tớ vẫn đem khoe vì đó là công sức mấy tuần lễ của mình.

Các bạn bè anh chị em có thể vào xem tại đây :>

.   .   .

Thường thì tớ chỉ tái chế sản phẩm tới đó thôi, nhưng Zoi ộp còn là một đứa ghiền ghiền animation.

Ngay từ lúc rị mọ vẽ isometric tớ đã thấy mấy con figure này nhảy tưng tưng trong đầu rồi. Làm xong dự án này mà không cho tụi nó động đậy thì thiệt là phí hoài. Ôkê

vậy là tớ mở After Effects lên, 30p 1h sau có con động đậy này.

 

 

Walkcycle 1s, nhịp nhàng nhịp nhàng nhịp nhàng. Nhìn cũng hay phải không anh chị em?

Làm xong thấy khoái khoái, tớ lại tự hỏi, cũng 1s đó mình làm cho nó sung lên hoặc xìu đi được không ta? Và thế là:

 

 

Bắt đầu thấy hay hay hơn rồi. Animation là một thế giới xịn sò, có nhịp điệu và tiết tấu, chỉ cần lùi một keyframe về 0.5s cũng cho ra một chuyển động với biểu cảm hoàn toàn khác. Tớ bắt đầu lầy sâu hơn, lên dribbble coi thêm nhiều gif, ăn thêm nhiều cảm hứng, mở nhạc, bật lại artwork, nhìn quanh tìm cái gì có thể cho nó động được, nghĩ xem nó có thể động theo cảm xúc nào: chill, boring, fabulous, active, blablabla….

Có thể coi đây là một hình thức luyện tập, vì trong công việc chắc sẽ rất ít khi mình được làm tới những cái như vậy (chí ít là với tớ, vì tớ không chuyên hẳn về motion/animation). Và mình càng làm thì sẽ càng hăng máu, muốn làm cho nó tinh tế hơn, xịn hơn ngầu hơn từ những chi tiết nhỏ cho đến tổng thể. Ví dụ nhẹ với cậu chàng đẩy xe này, chỉ cần thêm một chút chuyển động nhỏ ở tóc và 2 tay áo trong khoảng 0.5s sau động tác đẩy chân là mình cảm nhận được sự thay đổi tốc độ của ẻm ngay. Rồi kẻ thêm một vài đường tốc độ nữa, nhìn khác liền héhe:

 

 

Có thể với tớ bữa nay mấy cái này đã là ngon lành rồi, nhưng mà cũng có thể 6 tháng 1 năm sau mở lại project tớ có thể add thêm 247 keyframe và tạo ra một gif ngọt hơn nhiều, trong từng miligiây, ai mà biết được héhe.

Và lúc đó biết đâu bật timeline của project nó sẽ như một cái rừng, như này:

 

(đây là của DeeKay, một motion designer tớ follow trên dribbble, anh này rất hay chia sẻ wip, tips trên insta: deekaymotion)

 

.   .   .

 

À vâng, vậy là từ một artwork bị bác bỏ, tớ có một bộ illustration concept đem khoe, thêm một chút cảm hứng và 1-2h mỗi ngày, tớ có thêm một đống gif vui vui để đem lên đây ba hoa bốc phét.

Khoe thêm nữa nè

 

 

Thêm nữa nè nữa nè

 

 

Sao sao, bạn thấy sao? Bị reject  chắc gì đã là hết, phớ hôn :>

 

5 phút quảng cáo xíu nha :”>